Khi doanh nhân đạt đến cái tầm tâm - thật - tĩnh trước những tâm hồn to và tròn



Trên một chuyến bay từ Qatar sang Iran, lúc ngang qua Vịnh Ba Tư, một cô gái Mỹ mặc váy ngắn cũn cỡn ngồi cạnh một anh chàng cứ cố tình kéo váy lên... gãi. Bấm nút ngả lưng về phía sau, cô gái quay sang nói với anh chàng:

- Lát nữa tới Iran tôi cần làm việc ngay nên bây giờ nếu không phiền tôi sẽ phải ngủ một giấc.

Nói xong cô nhắm mắt ngả lưng, vắt tay lên che mặt, cặp tâm hồn (theo cách gọi từ năm 2020 đến nay) rung rinh theo nhịp lắc của máy bay. Máy bay cất cánh, dốc ngược 45 độ, gấu váy của cô gái tụt lên gần một gang, để lộ cặp đùi thon dài trắng mịn. Giấc ngủ vẫn chưa đến hẳn nên thi thoảng cô lại ngọ nguậy, thở dài. Mỗi lần như vậy chiếc váy lại tụt lên thêm vài tấc. Cứ như vậy, sau chừng 30 phút, chiếc váy của cô đã lên đến mức... “không còn lên được nữa”.

Anh chàng kia không tài nào ngủ được mặc dù đã rất cố gắng, cuối cùng anh đứng lên, mở ngăn chứa hành lý lấy ra một chiếc khăn tắm to, nhẹ nhàng mở ra và đắp lên người cô gái. Thấy nhột nhột, cô gái giật mình mở mắt. Chưa kịp hình dung ra sự việc thì anh chàng nhỏ nhẹ:

- Thành thật xin lỗi cô, lát tới Iran, tôi cũng phải làm việc ngay nên bây giờ cũng cần tranh thủ chợp mắt!

Tư Cười (Số 234, đường Hội Quán Cười)




Xem thêm