Nếu đi dạo phố



Buổi sáng, ông bố bảo cậu con trai:
- Con ra hiệu hai gói xôi xéo giúp bố nào!
- Không, con... lười lắm! - Cậu con trai uể oải đáp.
- Lười không tốt đâu con ạ!
- Sao lười lại không tốt, hở bố? Nằm trên đi ghế, nhai kẹo cao su, đọc báo Làng Cười. Như vậy tốt chứ bố?
- Như vậy là tốt! Ông bố tán thành. Nhưng con thử tưởng tượng các công nhân xí nghiệp kẹo sẽ hỏi con: “Phải chăng chúng tôi làm ra kẹo cao su để cho kẻ lười ăn?”. Lúc đó con sẽ bảo sao?
- Chẳng bảo sao cả! Con có thể đọc sách mà không cần ăn kẹo. Như vậy càng đỡ hại răng bố ạ!
- Được! Ông bố nói. - Nhưng nếu bác thợ điện bảo rằng họ không làm ra điện cho kẻ lười. Vậy liệu con có thể đọc trong bóng tối được không?
- Không được. Nhưng con sẽ đọc ban ngày. Buổi tối con sẽ ngủ cho đỡ hại mắt.
- Cũng được thôi! - Ông bố nói - Nhưng con không sợ các nhà văn sẽ bảo con: “Chúng tôi không viết sách cho kẻ lười” à?
- Con sẽ không đọc nữa, nằm chơi vậy!
- Được thôi! Ông bố nói. - Thế nếu thợ mộc không làm đi-văng cho kẻ lười thì sao?
- Thì con sẽ nằm xuống sàn. Như vậy càng có lợi cho cột sống bố ạ!
- Được! - Ông bố nói. Còn nếu thợ xây...
Cậu con trai vội ngắt lời bố:
- Thì con sẽ đi dạo phố để hít thở không khí trong lành.
- Ôi tuyệt lắm! - Ông bố reo lên - Nếu đi dạo phố, thì con hãy ghé vào quán bà Ba mua hai gói xôi xéo nhé!
- Vâ... ng...

Tin khám phá



Xem thêm