Nguồn gốc tên gọi Hải Dương



Hải Dương có tên chính thức từ năm 1469, ý nghĩa "Hải là miền duyên hải" vùng đất giáp biển, "Dương là ánh sáng" ánh mặt trời. Hải Dương nằm ở phía đông kinh thành Thăng Long. Hướng Đông cũng là hướng mặt trời mọc. Vì vậy Hải Dương có nghĩa là "ánh mặt trời biển Đông" hay "ánh sáng từ miền duyên hải (phía đông) chiếu về". Trong "Dư địa chí", Nguyễn Trãi đã đánh giá Hải Dương là trấn thứ nhất trong bốn kinh trấn và là phên giậu phía đông của kinh thành Thăng Long.

Hải Dương hiện nay bao gồm Thành phố Hải Dương, Thị xã Chí Linh và 10 huyện: Bình Giang, Cẩm Giàng, Gia Lộc, Kim Thành, Kinh Môn, Nam Sách, Ninh Giang, Thanh Hà, Thanh Miện, Tứ Kỳ. Hải Dương có tất cả 262 xã, phương và thị trấn.

Trần Nhật Giáp



Xem thêm